Lang thang chiều mưa,nó lặng lẽ,lầm lũi bước đi chịu đựng cơn mưa. Nhìn xung quanh, xanh, đỏ, tím, vàng, sắc áo mưa rực rỡ, chỉ có nó, ướt nhèm, tóc dài bết vào khuôn mặt.
Mưa lạnh ư? Có lẽ,với nó chỉ 1 chút, lòng nó đây, tim nó đây, đang lạnh lẽo như từng tảng băng trôi, cái lạnh bên ngòai xác thịt, xá gì ! Nó mặc.
Hạt mưa quất vào mặt, đau ư? Có lẽ lại cũng chỉ là 1 chút thôi, nơi ngực trái bé nhỏ của nó bây giờ đây đang rướm máu, đau hơn nhiều so với nỗi đau do những giọt mưa tuôn vào mặt.
Mưa không làm nó lạnh. Mưa không làm nó đau, nhưng những kỉ niệm mà mưa gợi cho nó nhớ về anh lại làm nó lạnh đến buốt giá, lại làm nó đau đến buốt lòng.
Nó đã yêu anh, anh đã xa nó rồi. Anh phải đi về một nơi khác không có nó. Xa.
Để mỗi lần đi qua góc phố hò hẹn xưa, kí ức ùa về, nó xoay đầu tìm anh trong vô thức.Tuyệt vọng.
Ngày trước lúc anh đi xa, anh và nó cùng đi bên nhau, một chiều, và.........mưa. Dưới chiếc ô hồng xinh, nó cố gắng vui cười rồi nhẹ nhàng bước ra khỏi ô, xoay 1 vòng, mỉm cười, nhìn anh. Anh biết không? Lúc đó nó đang khóc, nhưng nó không muốn anh biết nó khóc. Nó để cho nước mắt hòa vào giọt nước của trời xanh.
Hôm nay, ngày anh đi, nó trốn sau bức tường nhà ga xe lửa. Run rẩy. Máu bật khỏi môi nó vì nó cắn vào để cố gắng kiềm chế. Kiềm chế trong cổ họng nó một tiếng thét gọi anh trở lại. Kiềm chế đôi bàn chân ương bướng đòi chạy theo anh. Kiềm chế con tim của nó đang vùng vẫy, thét gào, gọi thất thanh con tim của anh.
Nó muốn anh ra đi và giữ mãi hình ảnh nó tươi tắn trong lần hẹn cuối chứ không phải nó - yếu đuối,nhòe nhọet nước mắt như bây giờ.
Xe lửa có anh khuất sau ngã quẹo.Thoát khỏi tầm mắt nó.
Nghẹn ngào.
Đôi chân nó vô thức rời khỏi sân ga. Và.........MƯA....đã rơi..................! Khóc cho tình nó ư? Hay muốn làm bạn với nó vì thương hại nó đã mất đi bờ vai kề cạnh?
Dù sao đi nữa, nó vẫn cám ơn mưa, vì mưa đã nhiều lần giấu đi giúp nó những giọt nước mắt trước anh. Và vì, giờ đây, nó cảm nhận được rằng, trên đường phố bao người qua lại, trong thành phố mãi mãi xa vời dáng anh, nó có mưa làm bạn. CHỈ NÓ VÀ MƯA
[ Chỉ ] là hạt mưa xiên xiên ngoài hiên vắng.
[ Nó ] lại thấy lòng quạnh vắng, thắt tim đau.
[ Và ] tìm đâu những chiều, anh cùng nó.
[ Mưa ] nhẹ rơi trên mái tóc xuân thì.
[ Chỉ ] [ Nó ] [ Và ] [ Mưa ]