Một mình đếm bước đơn côi
Dòng đời lặng lẽ nỗi trôi tháng ngày
Bóng đêm cứ mãi đọa đày
Niềm đau , nỗi nhớ ..đắng cay giữa đời
Một mình với bóng lẻ loi
Hồn tôi nhuốm lạnh , giữa trời đau thương
Đêm buồn một kiếp tha hương
Ôi sao tê tái , đoạn trường ai hay !
Đau thương chất ngất dâng đầy
Chiều buông tắt lịm bóng gầy Mẹ tôi
Một mình lạc lõng chơi vơi
Tâm tư xao động , hồn côi khóc thầm .
Mẹ tôi về cõi xa xăm
Hết rồi cái thuở về thăm Mẹ hiền !
Nhìn mưa trút xuống mái hiên
Dường như cũng hiểu nỗi niềm riêng mang
Chao ôi ! cay đắng muôn vàng
Lòng đau uất nghẹn , lệ tràn ướt mi
Một mình cũng phải bước đi
Bao nhiêu mất mát , những gì sau lưng
Chông gai bao nỗi chập chùng
Một mình đành phải bước cùng đôi chân
Suối buồn cứ mãi tràn dâng